Câu chuyện sinh đôi đầy nghị lực của cặp đôi hoàng hậu 18, chồng 17 tuổi

Sợ vì cả nhì đứa vẫn còn đang đi học, bạn trai (giờ là ông thị trấn) khi đó mới chỉ 17 tuổi. Chúng tôi không nhân thức phải khiến gì và tương lai sẽ ra sao.

Năm đó, 2012, là quả quãng thời gian gian khổ đối với tôi vì chuyện học hành, trong khi thai nhi đã 25 tuần tuổi.

Lễ cưới diễn ra khi cô dâu 18 tuổi, chú rể 17 tuổi. Cũng là lúc họ chào đón nhị con gái sinh đôi.

Tham gia thời gian ấy, anh thị trấn cũng rất bồn chồn, lo vì tài chính chưa dư giả, thậm chí anh còn từng nghĩ suy sẽ bỏ song thai đó. Ví như vẫn giữ con lại, có thể nhị thê thiếp chồng chẳng thể kiếm đủ tiền trang trải cuộc sống hàng ngày.

Dĩ nhiên, tôi chưa bao giờ có nghĩ suy sẽ bỏ con. Ngay trong khoảng chốc lát nhân thức chính mình có thai, tôi đã xác định sẽ để em ốm chào đời. Hên sao, sau cuối, cả chồng và nhị mái ấm đều đồng thuận với quyết định đó.

Bức chụp đơn lẻ về thời kỳ mang thai của bà mẹ 18 tuổi.

Thai kỳ của tôi trôi qua cũng khá khó khăn vì bị nghén cho tới hết 04 tuần thứ 4. Những ngày đầu, tôi không biết chính mình có mang. Chỉ khi khởi đầu có tín hiệu bi ai nôn mỗi ngày, tôi mới nhận thức được có nhân tố gì đó khác lạ.

Cảm giác nghén tồi tệ đến mức tôi buồn nôn ngay cả khi nằm nghỉ dưỡng, rồi nhị mắt luôn díu lại suốt ngày vì bi lụy ngủ.

Tôi khởi đầu hút thuốc trong khoảng khi 14 tuổi… và vẫn duy trì thói quen hút 3 điếu mỗi ngày cho tới khi thai nhi được 5 tuần tuổi. Khi đó, tôi thấy bức tranh mô phỏng một em nhỏ xíu chết nằm trên những bao thuốc, và quyết định trong khoảng mặt với thuốc lá mới được thực hiện quyết liệt. Tôi không muốn vấn đề đó xảy ra với con mình.

Khiến sao để biết mình sắp lâm bồn?

Ở tuần thai thứ 28, tôi chưa cảm nhận rõ những tín hiệu em nhỏ bé muốn chào đời. Vì vậy tôi chưa chuẩn bị kỹ cả về tâm lý và vật chất cho chuyện vượt cạn.

Tới một buổi tối, tôi khó khăn ngủ, cơn đau bụng bắt đầu xuất hiện. Tất nhiên, tôi vẫn không nghĩ bản thân đang chuyển dạ. Thay tham gia đó, tôi ngồi hàng giờ trong nhà vệ sinh và thấy bong huyết.

Cảm thấy yếu tố gì đó không ổn, tôi và chồng đến bệnh viện. Cơn đau trở nên dữ dội hơn, bụng chợt “tụt” xuống bỗng ngột. chậm triển khai đích thực là trải nghiệm đáng sợ đối với tôi.

Khi tới bệnh viện, âm đạo đã tạo dựng 6cm. Chưng sỹ tiêm cho tôi 2 giúp thuốc hỗ trợ phổi của bé hoạt động tầm thường vì muốn cố kéo dài thời kỳ có mang thêm ít nhất một tuần nữa. Nhưng tôi không thể nhẫn nhịn nổi những cơn đau đang kéo đến dập dồn.

Con gái bé dại Hanhan phải ở trong lồng kính 4 bốn tuần, trải qua phẫu thuật vì nhiễm trùng máu.

Nghĩa là tôi đã sinh con ở tuần thứ 28 và bằng bề ngoài sinh mổ. Sau một số giờ, bác bỏ sỹ lên tiếng Qiqi (con gái lớn) chào đời, tôi thấy nhẹ lòng hơn, nhưng vẫn không nghe thấy tiếng khóc. Tôi thầm nghĩ hay con bản thân… không qua khỏi.

Y tá khuyên tôi nên tĩnh tâm và nói con nhỏ bé đang khóc, nhưng chỉ là cơ quan hô hấp của ốm chưa hoàn thiện, nên khóc mà chúng ta không thể nghe thấy.

Sau đó, Hanhan (con gái nhỏ tuổi) cũng cất tiếng khóc. Hình như niềm êm ấm khi đó hoàn toàn xứng đáng với nỗi đau và khó khăn mà tôi từng phải trải qua.

Mọi thứ vẫn không ổn?

Vì chào đời quá sớm, hai chị em Qiqi và Hanhan phải ở lại viện 3 bốn tuần. Tôi phải vắt sữa cho con sau mỗi 4 tiếng và thăm chúng 2 lần mỗi ngày. Mặc dầu ba má muốn tôi nghỉ ngơi nhiều hơn, nhưng tôi vẫn muốn tới thăm con.

Dù được về nhà, nhưng cả nhì tí hon gái vẫn phải ăn sữa bằng ống thông.

Sang ngày thứ 3, tôi tưởng như bản thân mình đã bị mất đi đứa con gái bé nhỏ thứ nhì. Khi đến viện, tôi thấy phổ thông loại ống đặt bao quanh thân thể nhỏ xíu của con. Bác bỏ sỹ giải nghĩa Hanhan đang nguy khốn vì được nghi là bị nhiễm trùng máu.

Hanhan đề xuất phải phẫu thuật, được tiêm morphine và caffein, dẫn ống vào phổi để hút hết bóng khí hạn chế ngạt thở.

Là một người mẹ, chứng kiến cảnh con bản thân mình nguy kịch, tôi quặn đau. Con nhỏ tuổi quá yếu ớt, mỏng để phải chịu đựng những thứ âu sầu tương tự.

Qiqi được về nhà sớm hơn vì em gái phải tiếp tục nhân tố trị. Vậy nên tôi vẫn phải đến viện hàng ngày để thăm Hanhan. Một 04 tuần sau, Hanhan mới được xuất hiện. Sau cùng, cả mái nhà đã đoàn viên.

Tất nhiên, có yếu tố là tôi phải học cách đút ống thông để cho con ăn. Ban sơ, đó là nhiệm vụ khó khăn cho cả ba mẹ con, nhưng mọi việc cũng dần trở nên quen thuộc.

Khiến cho mẹ từ quá sớm dạy cho bạn nhân tố gì?

Có nhẽ tôi ko phải là bà mẹ trẻ nhất ở Singapore. Nhưng nhì công chúa bé xíu đã dạy tôi phải mạnh bạo. Chúng giúp tôi hiểu tình nâng niu kỳ diệu đến nhường nào.

Mái nhà vui vẻ tham gia dịp Tết Nguyên đán năm 2014.

Khi chạm chán khó khăn, không nên hoảng loạn. Trước tiên, hãy tự tay chăm bẵm con, dù các bé bỏng quá bé xíu và yếu đuối. Các con thực thụ cần bạn, bạn mới là người khiến cho tốt nhất thiên chức của một người mẹ.

Dù rằng sinh con dĩ nhiên sự đau đơn, nhưng tình ái vô nhân tố kiện dành cho chúng lại đáng giá hơn những gì bạn phải trải qua.

Hai cô con gái đã truyền cảm hứng cho tôi viết blog. Sau những gì cả ba mẹ con cùng trải qua, tôi muốn truyền thông điệp cho các bà mẹ trẻ tuổi rằng không gì là không thể.

Chồng thể hiện thiên chức làm phụ thân như thế nào?

Thú thiệt, anh ấy không có nhiều tình cảm với Qiqi và Hanhan trong những ngày đầu. Mọi thứ đã diễn ra quá nhanh, nhường như anh ấy chưa sẵn sàng cho cuộc sống gia đình.

Qiqi và Hanhan trong ngày sinh nhật 1 tuổi.

Cả nhị chúng tôi đều không kiếm được thức được nguy cơ sinh non cao tới đâu, nên không có nhiều thời điểm để sẵn sàng. Thời quan qua đi, phiên bản năng khiến cha giúp chồng tôi trưởng thành hơn, chiều chuộng con rộng rãi hơn.

Khi con cười với anh ấy, anh ấy thực sự êm ấm. Giờ nhị con đã lên 2, anh ấy là ông bố hoàn hảo. Tôi tự hào là bà xã của anh ấy.

Anh ấy luôn  sẵn sàng chia sẻ công việc với phi tần, muốn bỏ ra nhiều thời điểm bên con gái. Từ niềm êm ấm này, chắc chắn trong tương lai gần, tôi sẽ sinh thêm con.

Đương nhiên, anh phường chỉ muốn dừng ở con số 2. Ví như tiếp diễn mang thai, tôi lo mình lại đẻ sinh đôi. Lạy Chúa tôi!


Có thể bạn quan tâm: tinh bot nghe

Không có nhận xét nào

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.