Trung thu, mẹ chồng quở trách bắt nghỉ làm về quê thưởng thức, thu vén

Đời người thanh nữ khi lấy chồng, đúng là xấu số. Đâu phải cuộc đời được sống theo ý bản thân mình. Người ta thường đứng ở ngoài và khuyên bản thân mình phải khỏe khoắn lên, phải đấu tranh đòi quyền đàn bà, phải cho đại trượng phu thấy, ta có quyền được sống như họ. Đúng đó, nhưng mà nghĩ thế mà không được vậy. Vì giả dụ có làm theo ý bản thân, sống đúng như người đàn ông đang sống thì thiếu phụ ngay thức thì bị ‘loại trừ’. Vì nhân tố là, nam nhi không hài lòng người thanh nữ của mình được hòa bình, được bay nhảy khi đã có gia đình. Và càng không chấp nhận chuyện bản thân mình vượt quá khuôn khổ của người làm mẹ, khiến hiền thê, làm cho con dâu…

Lấy chồng, khổ hơn cả là sống với nhà chồng không tiện lợi. Khổ hơn nữa nếu như chạm chán phải người mẹ chồng khó tính. Mẹ chồng tôi là một ví dụ điển hình. Kể ra, thế gian sẽ cười vào mặt chính mình, nói bản thân là vạch áo cho người xem lưng, nhưng không. Tôi nào có khiến cho điều đó, chỉ là, những ấm ức trong lòng không nói, sẽ khổ tâm cực kì.

Đời người phụ nữ, tưởng lấy chồng ở xa, tự lập là sướng, ai ngờ, vẫn bị mẹ chồng quản ở sau. Tôi đã không nói ra câu nào để phiền lòng chồng nhưng Trung thu thì khăng khăng chẳng thể về. (Ảnh minh họa)

Tôi phải tranh đấu khi đứng giữa chồng và mẹ chồng. Sống ở thị trấn đã lâu, ba má chồng thì ở quê, tôi và chồng có nhà riêng, tự lập cuộc sống của chính mình. Ấy thế mà, mẹ chồng lúc nào cũng bắt chúng tôi về. Nhà bí quyết hơi xa, gần 100km, vậy mà mẹ cứ bắt chúng tôi về liên tục. Cuối tuần cũng bắt về vì bảo nhớ cháu. Giỗ chạp, dù là giỗ cụ từ xa xưa, dù là rằm, mùng 1, mẹ chồng đều bắt về hết. Mẹ không cần biết công tác nghỉ rất khó khăn, cũng không cần nhiệt tình chuyện chúng tôi sắp xếp thế nào, chỉ cần mẹ muốn về là phải về.

Chồng tôi lại nghe lời mẹ, nên thường hay xin nghỉ để tranh thủ về trong ngày. Tôi thì gian khổ hơn phổ quát nhưng nói ra, mẹ có hiểu cho tôi đâu. Mẹ luôn nói tôi kiếm cớ để lẩn tránh nghĩa vụ làm dâu. Nghỉ việc nào phải việc dễ chơi như đi tậu một mớ rau. Mà cuối tuần thì còn không nói, đằng này, mẹ cứ bắt về thì dù là ngày nào cũng phải về. Tôi âu sầu vì mối quan hệ của tôi và mẹ ngày một trở thành trầm trọng. Tôi ôm đồm lại thì mẹ sỉ nhục, mắng mỏ. Mẹ đi nói với cả làng xóm họ hàng là tôi không có nghĩa vụ với mái ấm chồng, lơ là, sợ đun nấu thu dọn.

Đời người thanh nữ, tưởng lấy chồng ở xa, tự lập là sướng, nào ngờ, vẫn bị mẹ chồng quản ở sau. Tôi đã không nói ra câu nào để phiền lòng chồng nhưng Trung thu thì khăng khăng chẳng thể về. Còn ở trên này đưa con trẻ trong nhà đi chơi. Nhưng mẹ không đồng ý. Mẹ còn khóc lóc với chồng tôi là số khổ vì có một cô con dâu không biết nghe lời.

Nhà xa hơn 100km, nói thật, nhì tháng về một lần đã mệt rồi chứ không nói là dịp gì cũng phải về. Có những việc quan trọng thì về, việc không cần thiết thì xin cha mẹ hiểu cho. Ấy thế mà…

Nay Trung thu, tôi đang ở nhà chồng thưởng thức, quét dọn, nghỉ cả một ngày rồi sáng mai lại phải dậy từ sớm để đi rồi đi khiến. (Ảnh minh họa)

Bao năm khiến cho dâu, tôi cũng kiêm toàn, có bao giờ nuối tiếc bác mẹ gì đâu. Tôi khổ tâm vì những nhân tố mà mẹ chồng nói về mình. Bị mang tai mang tiếng nên lần nào về nhà chồng, họ hàng và hàng xóm cũng nhìn tôi bằng con mắt khó chịu.

Cuộc sống xa nhà, riêng tư, tưởng là được hòa bình ai ngờ, vẫn bị dựa vào vào mái ấm chồng. Mẹ chồng không hiểu chuyện, hay hạch sách, gây khó dễ thật làm người khiến cho con dâu như tôi mỏi mệt. Về quê xa như thế, mất việc là một chuyện, vận động mệt nhọc, tốn chi phí cao là chuyện đáng nói. Tôi đâu phải người phong phú gì. Mỗi chuyến di chuyển như vậy mất bao nhiêu tiền mẹ có nhân thức không. Tôi như thế thì khiến cho gì còn tiền dè xẻn. Đó là chưa kể, 04 tuần nào chúng tôi cũng phải gửi về biếu ba má một vài triệu xem như là tiền đóng góp, thờ tự ông bà với anh chị em.

Nay Trung thu, tôi đang ở nhà chồng thưởng thức, quét dọn, nghỉ cả một ngày rồi sáng mai lại phải dậy từ sớm để đi rồi đi khiến cho. Thực lòng, tôi chẳng thể không nói ra điều này nhưng đã có lúc, tôi muốn bỏ chồng ngay lập tức dù lòng còn cực kì yêu anh. Chỉ là, mẹ anh không cho tôi được sống dễ chịu. Cãi lại thì bị anh quở quang, không dễ dàng xử. Tôi không muốn tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa. Hay tôi cứ khiến cho căng thẳng, kệ mẹ chồng thích nghĩ sao thì nghĩ rồi chuyện tới đâu hay tới đó. Lúc đó li hôn cũng vừa…?

Eva tám là nơi chị em tâm tình, san sẻ những câu chuyện, những trở ngại khúc bận rộn về hôn nhân, mái ấm, cuộc sống,  trải nghiệm buôn bán, khiến giàu.

Hãy gửi tâm tư về liên hệ chiase@khampha.vn để thu được những góp ý cũng như những ‘cao kiến’ thực lòng của chị em.

Bài viết của người mua sẽ được lựa chọn đăng trên phân mục giả dụ thích hợp quy chuẩn nội dung và sẽ được bảo mật thông tin cá nhân.


Xem thêm: tinh bột nghệ

Không có nhận xét nào

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.